"Nàng ấy à, đã nói với ta một câu kệ Phật. . . là 'Bồ đề vốn không cây, gương sáng cũng chẳng phải đài' . Trịnh huynh, ngài thử ngẫm xem, câu này có ý gì. . ."
Trịnh Bạch Thạch nghe vậy đầu tiên là sững sờ, sau đó mắt sáng lên:
"Bồ đề vốn không cây, gương sáng cũng chẳng phải đài. . . Tốt, tốt, tốt, hay cho một câu 'Bồ đề vốn không cây, gương sáng cũng chẳng phải đài' . Tần cô nương tuổi còn nhỏ đã thấu hiểu được Phật pháp thâm sâu như vậy! Khó trách ngày đó thấy tử thi không hề biến sắc, còn dám yêu cầu mổ xẻ. . ."
Trịnh Bạch Thạch nói xong, nhìn Tần Quản với vẻ đầy thán phục:
"Tần cô nương có điều không biết, ngày đó sau khi Phương bá thấy cô mổ xẻ thi thể, lúc cô đi rồi, ông ấy đã nói rất nhiều lời tiếc nuối. Chỉ tiếc cô không phải là nam nhi, nếu không, chắc chắn sẽ là một đại quan trong ngành hình ngục. Lão nhân gia ông ấy đã làm ngỗ tác nhiều năm, nhưng lại cảm thấy cô còn giỏi hơn ông ấy."
Tần Quản nghe vậy khẽ cười:
"Ta chẳng qua chỉ dựa vào chút y thuật đã học, không dám so sánh với Phương bá."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT