"Thưa hai vị đại nhân, thưa phụ thân, con có một cách phá giải thế cục này."
Tần Diễm vừa mở lời, lập tức thu hút sự chú ý của mọi người. Trịnh Bạch Thạch vội vàng hỏi:
"Thế tử có cách gì?"
Trịnh Bạch Thạch và Tần Thuật trạc tuổi nhau, tướng mạo khôi ngô, nho nhã, đúng chuẩn một văn thần. Hôm nay y đến Hầu phủ trong bộ thường phục màu xanh sẫm, càng toát lên vẻ đĩnh đạc, chững chạc. Giờ phút này, giọng điệu y lại có vài phần sốt ruột, hiển nhiên đã bị vụ án này làm khó không ít. Lý Mục Vân ngồi bên cạnh tuy không lên tiếng, nhưng đôi mắt cũng không rời khỏi Tần Diễm.
So với vẻ nho nhã của Trịnh Bạch Thạch, Lý Mục Vân lại có phần lạnh lùng, xa cách. Y trẻ hơn Trịnh Bạch Thạch và Tần Thuật vài tuổi nhưng lại toát ra vẻ già dặn, trầm mặc. Thân hình y mảnh khảnh như trúc, đôi mắt híp nhỏ lóe lên tia sáng, dáng ngồi thẳng tắp, có phần cứng nhắc như một thư sinh cổ hủ.
Trịnh Bạch Thạch và Lý Mục Vân đều nhìn Tần Diễm, Tần Thuật lại càng không cần phải nói. Nhưng trong mắt ông tràn đầy nghi hoặc. Ông hiểu rất rõ đứa con trai này, bên cạnh nó có những ai ông đều biết, sao Tần Diễm có cách mà ông lại không hay?
Thấy ba vị trưởng bối đều nhìn mình, Tần Diễm nghiêm mặt nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play