"Có— có án mạng— "
"Mời đại phu— Mau đi mời đại phu— "
Chưởng quỹ vỗ đùi, vừa sợ hãi vừa đau lòng mà la lên. Cả hai vị này đều không phải kẻ dễ chọc, nếu có người chết ở chỗ của hắn thì đúng là không gánh nổi hậu quả. Hai tiểu nhị ở cửa sực tỉnh, vội lao ra khỏi Túy Hương Lâu. Trong đại sảnh, hai nhóm người đang đánh nhau túi bụi cũng nhất thời chưa kịp hoàn hồn.
"Trương Nguyên!"
Triệu Tinh gầm lên một tiếng, đôi mắt gắt gao trừng Phùng Chương.
Phùng Chương nhìn quân sĩ áo lam tên Trương Nguyên, mày nhíu chặt, rồi lại nhìn về phía "hung thủ".
Hung thủ chỉ là một tên thị vệ không thể bình thường hơn. Bọn họ ai cũng có đao, nhưng đao này không phải dùng để giết người. Người khác dùng nắm đấm, bọn họ dùng đao, chẳng qua là để gây thêm chút ngoại thương cho đối phương đau đớn mà thôi. Giết người, Phùng Chương chưa từng ra lệnh, hơn nữa ai trong số họ cũng biết, không thể và cũng không được phép giết người của Bắc Phủ quân ở kinh thành.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT