"Phu nhân đừng đứng ngoài này nữa, vào trong nói chuyện đi."
Thường thị vừa lau nước mắt vừa lắc đầu lùi lại một bước:
"Không, không cần đâu. Ta chỉ vừa biết Cửu cô nương sắp đi nên đến nói vài câu. Trong phủ đang rất loạn, ta còn phải ra ngoài trông coi. Sáng mai ta sẽ đưa Vận nhi và Gia Ngôn đến tiễn Cửu cô nương."
Thường thị nói xong lùi lại hai bước, phúc thân rồi xoay người đi.
Bà bây giờ đơn độc một mình, bên cạnh không có tỳ nữ, không có Tình Nương, ngay cả người cầm đèn cũng không có. Nhưng bóng lưng mảnh mai của bà trong đêm tối vẫn thẳng tắp, bước chân cũng kiên định hơn bao giờ hết.
Bóng lưng Thường thị khuất sau cửa viện, Tần Quản và Tần Sương vẫn chưa hoàn hồn. Hồi lâu sau, Tần Sương khàn giọng nói:
"Người khổ mệnh trên đời này thật nhiều quá. Nghĩ vậy, ta phải biết trân trọng phúc phận của mình hơn."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play