Tần Quản cau mày, trong lòng tràn đầy kinh ngạc và cảm giác kỳ quái. Nhưng chưa kịp nghĩ thông suốt, giọng của Thường thị đã vang lên. Tần Quản quay đầu lại, thấy Thường thị đang dắt tay Bàng Gia Ngôn đi ra. Bàng Gia Ngôn mặt mày ngái ngủ, thấy Tần Quản ở đây cũng không có biểu cảm gì nhiều. . .
Nghĩ đến trí nhớ siêu phàm của Bàng Gia Ngôn, Tần Quản không khỏi quay lại nhìn Bàng Gia Vận, chẳng lẽ Bàng Gia Vận cũng có trí nhớ cực tốt? Nếu không làm sao nàng biết hát khúc nhạc này?
"Phu nhân, Bàng cô nương đang ngồi yên, ta sợ làm phiền nàng."
Tần Quản giải thích lý do mình đứng ở cửa, Thường thị liền bước tới:
"Cửu cô nương thật chu đáo, không sao đâu, tỳ nữ trong nhà cũng không làm kinh động nó, chỉ là thấy nam nhân thì nó mới có chút thất thường."
Thường thị vừa nói vừa đi tới. Khi Tần Quản nhìn lại Bàng Gia Vận thì thấy nàng đã yên tĩnh trở lại, dù vẫn còn tiếng người khe khẽ vọng vào. Tần Quản khẽ nhíu mày, Thường thị cũng nghe thấy khúc nhạc đó, bước chân bà hơi khựng lại:
"Các cô nương của Song Thanh ban đang luyện giọng, hình như là giọng của Thanh Lan cô nương."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT