Khi đó, Tần Diễm chỉ cho rằng Lưu Nhân Lệ thật sự bị vạ lây, lại không muốn bỏ lỡ cơ hội lôi kéo này nên đã đồng ý, chỉ nghĩ ban chút ân huệ thì hắn nhất định sẽ trung thành với Hầu phủ. Nếu không có cái chết của Thanh Quân, có lẽ bây giờ hắn đã về kinh thành để chuẩn bị bảo vệ Lưu Nhân Lệ khi bị đàn hặc. . .
May mà cái chết của Thanh Quân đến đột ngột, cũng may mà Tần Quản đã nhắc nhở hắn.
"Lúc đó chỉ cảm thấy một mình Lưu Nhân Lệ rơi vào thế khó, Bàng Phụ Lương chỉ là người trung gian. Giờ xem ra Bàng gia cũng không trong sạch. Yến điện hạ vốn chỉ hỏi qua loa, nhưng đêm qua lại thức trắng đêm không rời đi, sự việc nghiêm trọng hơn chúng ta tưởng."
Trong giọng nói của Tần Diễm đã mang theo vài phần lo âu. Lần này hắn đến Dự Châu là để mừng thọ, nhưng lại ở trong Thanh Huy viên. Một khi đã bước vào nơi này, đừng nói trước đây Bàng gia từng có giao dịch với sản nghiệp dưới trướng Hầu phủ, coi như có chút giao tình cũ, mà cho dù không có những chuyện đó, việc cùng ở nơi xảy ra án mạng cũng đủ để kẻ có tâm thêu dệt chuyện. Hơn nữa, hiện tại rất có thể không chỉ có người chết mà còn liên quan đến đại án tham nhũng trong triều. Tần Diễm càng nghĩ, lòng càng trĩu nặng, Hầu phủ bây giờ không thể chịu thêm bất cứ sóng gió nào.
Sắc mặt Chu Hoài cũng nghiêm trọng:
"Thư của thế tử đã gửi đi rồi, Hầu gia ở kinh thành nhất định sẽ có phòng bị. Chỉ cần chúng ta ở đây giữ mình trong sạch, khi về kinh thành, kẻ có tâm muốn nói cũng không nói được gì."
Tần Diễm thở dài:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play