"Nhờ sự giúp đỡ của Cửu cô nương, Hoắc mỗ sẽ đi bắt người ngay. Thi thể người chết cũng sẽ lập tức được đưa về nha môn. Các vị yên tâm, Hoắc mỗ nhất định sẽ sớm tìm ra hung thủ để đến thỉnh tội các vị."
Trong phòng, Tần Quản đã khâu lại bụng của Lâm Đại Hưng, dọn dẹp một phen, mặc quần áo vào trông không khác gì người chết bình thường. Hoắc Hoài Tín nói là làm, một mặt đi tiền viện bắt mấy người Ngụy Ngũ, một mặt cho người khiêng thi thể Lâm Đại Hưng đi. Đợi người của phủ nha rời đi hết, Hầu phủ cuối cùng cũng yên tĩnh trở lại.
"Cửu cô nương, lần này đa tạ Cửu cô nương đã ra tay cứu giúp, rửa oan cho Nhạc Thanh, xin nhận của Nhạc Thanh một lạy!"
Nhạc Thanh quỳ một gối xuống đất, cúi đầu lạy Tần Quản. Tần Quản nghiêng người né đi, khóe môi cong lên.
Nàng làm vậy chẳng qua là do ảnh hưởng sâu sắc từ phụ thân, tuân theo bản tâm của mình, việc lật lại bản án cho Nhạc Thanh chỉ là thứ yếu. Nếu không phải thấy Ngụy Ngũ nói dối, nàng cũng sẽ không nghi ngờ vụ án này có ẩn tình khác.
"Nhị công tử tuyệt đối không cần như vậy. Tần Quản ở trong khuê phòng đã đọc qua vài cuốn sách về hình ngục, luôn cảm phục những người giữ gìn công lý, bảo vệ sự thật và chính nghĩa. Có thể rửa sạch oan khuất cho công tử, Tần Quản cũng vô cùng vinh hạnh."
Tần Quản vừa mới khám nghiệm xong, tuy đã rửa sạch tay nhưng trên người vẫn còn mùi. Đối mặt với sự cảm kích của gia đình họ Nhạc, Tần Quản nghe vài câu rồi từ chối:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT