Trong sân tối om, ngay cả người lớn cũng thấy sợ, huống chi là một cô gái mới lớn. Hơn nữa, lúc nãy Yến Ly nhìn rõ, Bàng Gia Vận rõ ràng là vóc dáng của một cô gái mười bốn, mười lăm tuổi, nhưng giọng hát đồng dao của nàng lại rất non nớt, như thể vẫn còn ở tuổi bảy, tám. Nghĩ vậy, Yến Ly cảm thấy có chút kỳ quái và rùng rợn.
Trong sân tối đến mức đưa tay ra không thấy năm ngón, trong nhà cũng vậy. Yến Ly không thể tưởng tượng một cô gái làm sao có thể sống một mình ở đây.
"Trong này ngay cả một ngọn đèn cũng không có, các ngươi lại nỡ lòng để nàng ở đây sao?"
Bàng Phụ Lương cười khổ:
"Không phải tại hạ tàn nhẫn, mà là Gia Vận tự mình thích trốn trong bóng tối, còn ban ngày thì nàng nhất quyết không ra ngoài. . ."
Yến Ly càng nhíu mày chặt hơn, trên đời sao lại có chứng bệnh như vậy?
Bàng Phụ Lương nói rồi lại cúi đầu, cay đắng nói:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT