"Lúc Thanh Ly xảy ra chuyện, ta đã nghĩ lão ban chủ Thanh Quân cũng sẽ đến, nhưng không ngờ bà ấy đến nhanh như vậy. Vừa đến, bà ấy đã chất vấn ta chuyện gì đã xảy ra. Ta đương nhiên phải giải thích cặn kẽ. Hai thầy trò họ tuổi tác không chênh lệch nhiều, nhưng tình nghĩa rất sâu đậm. Ta đã kiên nhẫn giải thích nhiều lần, nhưng sau đó. . . sau đó Thanh Quân nói Thanh Ly vừa đi, cả Song Thanh Ban liền rối loạn. Hơn nữa, bây giờ tri phủ đã bắt giữ hai đào kép chính của gánh hát, không biết Song Thanh Ban có thể trụ nổi không. Ta hiểu ý bà ấy, chỉ nói nếu Song Thanh Ban có cần gì cứ nói với ta. Bà ấy cũng không khách sáo, lập tức đưa ra yêu cầu. Nếu là chuyện khác thì thôi, nhưng bà ấy lại đòi ta Thập Phương Khách Sạn ở Dự Châu này. . ."
Uông Hoài Vũ kinh ngạc, Bàng Phụ Lương vừa đau xót vừa bất đắc dĩ:
"Muốn tiền thì được, nhưng muốn Thập Phương Khách Sạn thì làm sao được? Lại còn là chi nhánh ở Dự Châu. . . Dự Châu là bản gia của ta, khách điếm này cũng là do ta tâm huyết gây dựng từ hai bàn tay trắng. Ta làm sao có thể đồng ý? Lúc đó ta đã nén giận, không đáp ứng, chỉ sắp xếp cho bà ấy một sân viện để ở tạm, nói rằng chuyện của Song Thanh Ban vẫn chưa điều tra rõ ràng, bà ấy có thể nghĩ một yêu cầu khác, đợi chuyện của Song Thanh Ban được làm sáng tỏ rồi tính sau. Nhưng không ngờ. . ."
Bàng Phụ Lương thở dài một hơi:
"Bà ấy lại treo cổ tự vẫn!"
Yến Trì đột nhiên hỏi:
"Lão ban chủ rời khỏi Song Thanh Ban từ khi nào?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play