Ở kinh thành, mỗi lần đến Song Thanh Ban đều đông nghịt người. Mấy hôm trước nghe nói Song Thanh Ban được một phú hộ phương Nam mời mọc tha thiết nên bà chủ gánh hát đã dẫn hai đồ đệ cưng xuống phía Nam. Cứ ngỡ gần cuối năm họ sẽ sớm về kinh thành, không ngờ lại đến Dự Châu. Tuy việc hát mừng thọ ở Dụ Thân Vương phủ là một vinh dự lớn, nhưng cái cách Bàng gia bao trọn cả gánh hát thế này cho thấy tài lực vô cùng hùng hậu. Tần Diễm trong lòng không khỏi một lần nữa cảm thán sự giàu có của Bàng thị.
"Không ngờ Song Thanh Ban lại ở ngay trong vườn này, thế thì tốt quá rồi. Ngày mai nếu ở Dụ Thân Vương phủ nghe chưa đã, ta sẽ về đây nghe cho thỏa thích. . ."
Bàng Nghi Văn cười lớn:
"Đó là lẽ dĩ nhiên, Thế tử muốn nghe gì cứ nghe!"
Tần Diễm cũng cười theo, nhưng rồi nghe tiếng đàn sáo xa dần. Bàng Nghi Văn nói:
"Cả gánh hát của họ có hơn hai mươi người, ta đã cho họ ở phía sau để không làm phiền Thế tử và ba vị tiểu thư."
Tần Diễm không khỏi nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play