Ánh sáng mờ ảo, âm u bao trùm cả kho thuốc. Thi thể Đại Thành tựa vào tủ thuốc như Tiểu Tùng Tử, tứ chi cũng bị chặt đến mức máu thịt bầy nhầy, chỉ còn dính lại với nhau bằng da thịt, xương cốt đã gãy lìa.
Máu đỏ thẫm đọng lại thành một vũng dưới người hắn, sau đó loang ra dưới các tủ thuốc xung quanh. Đổng thúc và Tống Lợi đứng ở lối đi bên cạnh, mấy bộ khoái khác đứng túm năm tụm ba ở xa hơn.
Tôn Mộ Khanh vừa vào cửa đã thấy Tống Lợi nhíu chặt mày. Ý thức được mình đã đụng phải một hung thủ cực kỳ hung ác, vẻ mặt Tống Lợi cũng trở nên nghiêm trọng. Dù sao hắn cũng ở trong phủ này, người chết tiếp theo cũng có thể là hắn.
"Đổng thúc, có chuyện gì vậy? !"
Tôn Mộ Khanh hỏi.
Lúc Đổng thúc quay lại, khóe mắt dường như vẫn còn ươn ướt. Thấy Tôn Mộ Khanh và mấy người Tần Quản vào, ông ho nhẹ một tiếng rồi trầm giọng nói:
"Là Đại Lâm phát hiện. Tối qua, lần đầu tiên lấy thuốc là do Đại Thành lấy, nói là nửa đêm Trương Sơ đau không chịu nổi, Đại Thành chủ động nói sẽ đi lấy thêm thuốc, sau đó Đại Thành đi một mạch không trở lại. Sau đó Trương Sơ ngủ thiếp đi, những người khác cũng ngủ. Một giấc ngủ kéo dài cả đêm, sáng hôm sau tỉnh dậy không thấy Đại Thành về mọi người mới thấy lạ. Lúc đó còn tưởng Đại Thành ở chỗ Trương Sơ, nhưng đến chỗ Trương Sơ cũng không thấy người. Trương Sơ qua một đêm vẫn không đỡ, Đại Lâm vốn định đến lấy thuốc cho hắn."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT