Tần Quản có chút bất đắc dĩ, nhưng Tần Sương đã nhanh hơn một bước mặc áo choàng vào. Tần Quản thở dài, đành để Phục Linh khoác áo choàng cho mình, sau đó cả nhóm người rầm rộ đi về phía nghị sự đường ở phía đông.
"Oan uổng. . . Đổng thúc. . ."
"A. . . Đổng thúc. . . tiểu nhân oan uổng, không phải tiểu nhân. . ."
Trong nghị sự đường gió lạnh hun hút, tiếng kêu thảm thiết của Trương Sơ không ngớt. Tống Lợi ngồi ở ghế trên, sắc mặt lạnh lùng nhìn Trương Sơ:
"Ta đã gặp qua bao nhiêu phạm nhân, không có ai vừa bắt đầu đã nhận tội. Ai mà không phải chịu mấy chục trượng, không chịu nổi nữa mới chịu mở miệng. Trương Sơ, ta khuyên ngươi đừng cố chịu đựng nữa, đằng nào cũng phải khai, sao không chịu ít đau đớn da thịt hơn?"
Trương Sơ nằm sấp trên một chiếc ghế dài, hai bộ khoái đè chặt hắn. Một người khác cầm một cây đòn gánh, trong phủ không có trượng như ở nha môn nên dùng tạm thứ này. Đòn gánh giáng xuống lưng Trương Sơ từng nhát một, chẳng mấy chốc trong phòng đã thoang thoảng mùi máu tanh.
Lúc Tôn Mộ Khanh đến trước nghị sự đường, vừa hay nghe thấy tiếng hét xé lòng của Trương Sơ. Tôn Mộ Khanh giật mình, vội hỏi Đổng thúc đang đứng bên cạnh:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play