"Hơi khó điều tra. Hung thủ không để lại dấu chân, xem ra cũng đã rời đi ít nhất là trước giờ Mão. Đổng thúc bây giờ chỉ có thể hỏi xem đêm qua có ai ra ngoài lúc nửa đêm không. Nếu có người nào có hành tung kỳ lạ, thì đó là người đầu tiên bị nghi ngờ. Tuyết lớn như vậy, dù hung thủ có để lại manh mối khác cũng sẽ bị che lấp. Còn con dao đó, tùy tiện giấu vào đống tuyết nào cũng rất khó tìm."
Tôn Mộ Khanh thở dài:
"Đổng thúc vất vả một chút, trước tiên cứ tìm kiếm đã, không biết hung thủ rốt cuộc vì chuyện gì. Nếu không điều tra rõ ràng, chúng ta cũng không được yên ổn. Đúng rồi, sư huynh nói sao?"
Đổng thúc vội nói:
"Thiếu chủ nhân nói chuyện này cứ để lão nô lo, ngài ấy không hỏi đến, đợi người của huyện nha đến thì giao cho họ là được."
Nghe vậy, Tôn Mộ Khanh mới biết Tôn Hạo Nguyệt không quan tâm đến chuyện khác. Dù là chuyện chết người, trong lòng hắn cũng không quan trọng bằng việc chữa bệnh cho Bạch Phi Yên. Tôn Mộ Khanh gật đầu:
"Được, vậy phiền Đổng thúc rồi. Trong nhà không có nhiều người làm, nếu cần ta làm gì, Đổng thúc cứ nói là được."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play