"Sao có thể. . . nhiều như vậy. . ."
Sắc mặt Phục Linh trắng bệch, Tần Sương đứng bên cạnh nôn đến mật xanh mật vàng. Tần Quản nhìn con mèo đen đang nhe răng, rồi lại nhìn đống xác mèo la liệt trên đất, mày nhíu chặt. Chỉ một lát sau, nàng tiến lên hai bước.
Mùi hôi thối gay mũi quyện vào gió lạnh buốt thổi tới, nàng siết chặt áo choàng, bắt đầu quan sát kỹ hơn đống xác mèo. Xác mèo có mới có cũ, những cái mới còn đầm đìa máu tươi, còn những cái cũ đã thối rữa biến sắc. Tần Quản chỉ nhìn mấy cái xác mới, vừa nhìn đã phát hiện vết thương trên đó vô cùng ngay ngắn, như thể bị dao cắt. . .
Ánh mắt Tần Quản hơi trầm xuống. Nàng nhìn kỹ hơn, thấy cái xác mới nhất bị mổ bụng, ngũ tạng bên trong huyết nhục mơ hồ. Những cái xác này không biết bị kéo từ đâu tới, máu thịt quyện với bùn đất trông vô cùng kinh hãi.
"Tiểu thư, phải làm sao bây giờ? Nơi này có ít nhất mười cái xác mèo. . ."
Phục Linh tiến lên, chỉ muốn kéo Tần Quản đi. Ở phía bên kia, Tần Sương nôn đến mức bước chân loạng choạng, được Vãn Tình và Tú Vân dìu ra phía đầu ngõ. Vãn Tình đau lòng đỡ Tần Sương, quay đầu lại chỉ thấy bóng lưng thẳng tắp của Tần Quản.
Tần Quản đứng gần hơn, con mèo đen vốn đã nhe nanh múa vuốt lại càng thêm phẫn nộ, nó trợn mắt nhìn Tần Quản như thể đang bảo vệ con mình. Thấy con mèo đen vểnh tai ra sau, bốn móng cào đất, ra vẻ sắp lao tới, Phục Linh và Vãn Hạnh vội vàng che chắn cho Tần Quản. Tần Quản đang định nói không sao, con mèo đen lại lùi hai bước rồi quay người bỏ chạy. Con ngõ rẽ phải vẫn thông ra bốn phương tám hướng, bóng đen vừa lóe lên, con mèo đã biến mất. Phục Linh lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT