Nghĩ đến bệnh tình của người vợ yêu, ánh mắt Tôn Hạo Nguyệt hơi trầm xuống, vẻ từ bi trên mặt cũng phủ một lớp u ám:
"Ta từng viết thư hỏi sư phụ, sư phụ nói phương thuốc của ta đúng, chỉ là nàng thể trạng yếu, cần thời gian. Nửa năm trước bệnh tình của nàng trở nên nghiêm trọng, sau khi đến Vân Vụ Sơn mới khá hơn một chút. Bây giờ mùa đông đến lại khó qua, có lúc ngủ liền mấy ngày, có lúc tỉnh lại không ngủ được, người cũng ngày càng yếu đi."
Tần Quản và Tôn Mộ Khanh đều là người học y, nghe vậy cũng hiểu được phần nào. Ngay cả Tôn Hi cũng nói phương thuốc của Tôn Hạo Nguyệt là đúng, vậy thì chỉ là vấn đề thời gian, hoặc không loại trừ khả năng Bạch Phi Yên thể trạng yếu ớt, dầu cạn đèn tắt.
"Có sư huynh ở đây, bệnh của sư tẩu nhất định sẽ khỏi. Chỉ là mùa đông này quả thật khó khăn, qua mùa đông này sẽ tốt thôi."
Tôn Mộ Khanh khuyên giải, Tôn Hạo Nguyệt gật đầu rồi gọi ra ngoài cửa:
"Lâm thẩm. . . pha trà đi."
Ngoài cửa có tiếng đáp lại, bà tử lúc nãy đón họ vào liền bước vào chính đường. Tần Quản và Tôn Mộ Khanh lần lượt ngồi xuống, Lâm thẩm pha trà xong cho họ rồi lui ra. . .
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT