Người nọ dường như đã đứng đó từ lâu, nhưng mấy người Tần Quản lại không hề phát giác. Giờ phút này, ngọn đèn lồng trong tay họ hắt ra vài vệt sáng mờ ảo, soi rõ thân ảnh của kẻ đó thêm vài phần.
Bóng đêm như mực, kẻ đó tóc tai bù xù tựa quỷ mị, ánh mắt càng âm u đến rợn người. Phục Linh theo bản năng siết chặt cánh tay Tần Quản, còn Vãn Hạnh lại chắn trước người nàng. Tần Quản thoáng kinh ngạc nhìn Vãn Hạnh.
Tần Sương cũng nép vào bên cạnh Tần Quản, sáu cô nương túm tụm lại một chỗ, không biết bóng người xa xa kia là người hay là quỷ.
Hai bên cách nhau chừng bảy tám trượng. Kẻ đó mặc áo bào đơn bạc, thân hình cao gầy, mái tóc đen bù xù che gần hết khuôn mặt, chỉ để lộ đôi mắt sâu thẳm, u ám. Giữa đêm khuya trong căn nhà cũ này, cảnh tượng ấy lại càng thêm âm u, đáng sợ.
Hắn nhìn chằm chằm vào nhóm người Tần Quản, dường như chỉ chực chờ để lao tới. . .
Tần Sương nín thở, níu chặt cánh tay Tần Quản, không dám nhúc nhích, tựa như đối mặt với một con mãnh hổ, chỉ sợ một cử động nhỏ cũng khiến nó nổi điên mà tấn công mình.
Gió lạnh gào thét lướt qua, đèn lồng lúc tỏ lúc mờ. Cuộc giằng co kinh tâm động phách chẳng biết đã qua bao lâu, thì sâu trong trạch viện bỗng vọng lại tiếng bước chân. Sự im lặng căng thẳng lập tức bị phá vỡ, bóng người đứng thẳng tắp kia bỗng nhiên cử động. Theo bản năng, nhóm người Tần Quản lùi lại một bước, nhưng đôi mắt âm trầm của kẻ đó chỉ liếc qua họ một cái rồi xoay người bỏ chạy. Tần Quản kinh ngạc, chỉ thấy bóng người kia lại chạy về hướng cổng lớn của Bách Thảo Viên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play