"Tần cô nương và Tần công tử không biết đâu, thật là quá trùng hợp. Ta vốn đến đây vì bệnh tình trong làng, nhưng hỏi hai ngày không có kết quả. Sau đó biết trong làng có một vị Tôn thần y đã chữa khỏi cho nhiều người, ta liền nảy sinh ý định đến bái kiến. Tần cô nương cũng biết, ta từ Liên Châu ra ngoài là để tìm kiếm các danh y, hoặc là để thỉnh giáo, hoặc là để mời về Dược Vương Cốc."
"Ta vốn định xem vị thần y này lợi hại ở đâu, cũng muốn nhân cơ hội hỏi xem người trong làng rốt cuộc mắc bệnh gì. Nhưng khi đến dưới chân Thần Nữ Phong, ta lại phát hiện vị thần y này lại là người quen cũ của ta."
Nói rồi, Tôn Mộ Khanh quay sang nhìn Tôn Hạo Nguyệt:
"Hạo Nguyệt sư huynh lớn hơn ta tám tuổi, là đệ tử mà sư phụ thu nhận từ nhiều năm trước. Sau này sư huynh học thành tài rồi xuống núi, ta đã nhiều năm không gặp, không thể ngờ lại gặp ở đây."
Vẻ mặt Tôn Mộ Khanh kích động, phấn khởi. Tôn Hạo Nguyệt chỉ khẽ cong môi. Tần Diễm vội nói:
"Thật là hữu duyên thiên lý lai tương ngộ. Chúng ta gặp được Tôn công tử là duyên phận, Tôn công tử gặp được Tôn thần y cũng là duyên phận."
Tôn Mộ Khanh lập tức gật đầu:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT