Tần Quản nghe vậy chỉ cong môi không nói nhiều. Nàng không phải tiêu sái, chẳng qua là không có tình cảm sâu đậm với Tần phủ mà thôi. Hiện tại tuy chưa biết dưới giếng rốt cuộc có bao nhiêu hài cốt, nhưng kết cục của Tần phủ dường như nàng đã có thể đoán trước. Sự suy tàn của Tần phủ chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến nàng, nhưng có sao đâu? Khi nàng mới sinh ra, phụ thân chỉ là một vị thôi quan nhỏ của Tuần Lý Viện, lúc đó cuộc sống của họ không thể nói là không vất vả, nhưng cũng đã vượt qua. So với Tần Sương và Tần Tương, nàng đã từng sống khổ cực nên không có chút khó khăn nào. Huống chi nàng có y thuật, còn biết nghiệm thi, dù thế nào cũng không cần lo lắng về kế sinh nhai.
Tần Quản suy nghĩ rất rõ ràng, mọi việc đều có cách đối phó, tự nhiên có thể bình tĩnh.
Thời gian từng chút trôi qua, đuốc trên giếng đã thay mấy lượt. Không lâu sau, dưới giếng có tiếng gọi vọng lên. Hoắc Hoài Tín tiến lên nghe một chút, quay người nói:
"Thế tử điện hạ, lại phát hiện một cái sọ, có cần kéo hài cốt lên không?"
Ánh mắt Yến Trì nghiêm lại, gật đầu:
"Cứ kéo lên trước đi."
Hoắc Hoài Tín ra lệnh, các nha sai xung quanh vội vàng trải một tấm thảm ra, vẫn như ngày đó, định chất hài cốt lên thảm để Tần Quản xem xét.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play