Giọng Yến Trì trầm ổn, đôi mắt sắc như chim ưng. Tần Quản quay đầu nhìn hắn, từ góc độ của nàng, vừa vặn có thể thấy được gò má góc cạnh của Yến Trì và ánh mắt kiên nghị, lạnh lùng của hắn. Tần Quản vốn là người cực kỳ tập trung, Yến Trì dường như cũng vậy. Tần Quản nhìn Yến Trì một lát, rồi lại ngẩng lên nhìn chiếc ô tre trên đầu. Khác với Phục Linh che ô rất thấp và không vững, Yến Trì che ô vừa cao vừa ổn, lại còn nghiêng theo hướng mưa, nên suốt nãy giờ, không một giọt mưa nào rơi lên người nàng.
Trong lòng Tần Quản hơi yên tâm:
"Cách lớp bùn sâu hai thước, chắc là lúc đầu đã chôn rất sâu. Còn việc trong bùn có xương vụn bị đưa lên, phần lớn là do mấy năm nay cái giếng sống này đã biến thành giếng cạn, bùn đá chìm xuống, cát đất nổi lên gây ra." Dừng một chút, Tần Quản lại nói, "Còn nữa, vừa rồi ta thấy Tam thúc bị Đại ca đưa đi, định rời khỏi Tần phủ."
Yến Trì nghe vậy, lông mày cũng không nhúc nhích, chỉ quay đầu nhìn nàng nói:
"Xung quanh Tần phủ đã có người của ta sắp xếp, ngươi không cần lo lắng." Nói xong lại không nhịn được hỏi, "Vừa rồi ngươi ra tiền viện?"
Khóe môi Tần Quản khẽ mím lại:
"Nghe tin Lão phu nhân ngất xỉu mà Đại ca lại ra tiền viện mời đại phu, ta thấy không ổn nên mới ra tiền viện xem thử, ai ngờ lại vừa hay thấy Tam thúc sắp được đưa đi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play