Mưa thu lất phất triền miên, sân viện phía tây rách nát dưới màn mưa càng thêm vẻ thê lương, hiu quạnh. Phục Linh đứng ở cửa, lúc thì nhìn ra bầu trời xám xịt bên ngoài, lúc lại quay đầu nhìn Tần Quản đang đứng bên chiếc bàn dài.
Tiểu thư nhà nàng đã đứng bên bàn gần nửa canh giờ, thậm chí còn tỉ mỉ sắp xếp lại cả hàm răng của Nhị di nương. Mỗi một mảnh xương nhỏ trước đây để riêng, giờ cũng được nàng cẩn thận ghép vào bộ xương. Hiện tại, trước mặt tiểu thư chỉ còn lại một khúc xương duy nhất.
Phục Linh lại quay đầu nhìn, sân viện này đã mục nát, giấy dán cửa sổ sớm đã rách bươm. Cánh cửa dù khép hờ vẫn không ngăn được gió lạnh từ bên ngoài lùa vào. Phục Linh kéo chặt vạt áo, cuối cùng không nhịn được, bước đến bên cạnh Tần Quản:
"Tiểu thư, trời đã tối rồi, trong phòng lạnh lắm, chúng ta nên về sớm thì hơn."
Trong phòng không chỉ lạnh buốt, mà mùi hôi thối từ thi thể của Liễu thị và Lưu Xuân càng khiến người ta khó chịu. Hôm nay Tần Quản ngay cả khăn che mặt cũng không mang, cứ đứng như vậy, không biết đã hít phải bao nhiêu tử khí, lỡ mà trúng độc thì phải làm sao?
Tần Quản nghiêng người về phía cửa, một nửa khuôn mặt khuất trong bóng tối không rõ cảm xúc. Nàng hơi cúi đầu, cả người lạnh lùng, trầm ngâm nhìn khúc xương to bằng ngón tay cái trên bàn:
"Ngươi lạnh sao? Hay là ngươi về trước đi?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play