Nước ao trong vắt ngày nào giờ bị rêu xanh và rễ sen thối rữa lấp đầy. Hồ sen hương thơm ngào ngạt, trong thấy đáy xưa kia nay đã biến thành một vũng nước tù đọng màu xanh sẫm, bốc lên mùi bùn lầy hôi thối.
Tần Quản bước nhanh lên cầu hành lang, tà váy màu xanh khói lướt qua lan can đã bong tróc sơn, dính phải vài vệt rỉ sét đỏ.
Nàng nín thở, ánh mắt gắt gao dõi theo bóng lưng kia, nhưng rất nhanh, bóng lưng đó đã khuất vào trong Tử Trúc Lâm.
Đây là lần thứ hai Tần Quản đi trên con đường nhỏ phía tây dẫn đến Tử Trúc Lâm.
Dưới chân nàng, sự tiêu điều của mùa thu đã nhuốm lên từng bụi cỏ dại. Những bụi trúc lùn mọc lởm chởm bên đường, nửa úa vàng nửa xanh biếc, như đang cố chống chọi với cảnh vạn vật tàn lụi của cuối thu. Rõ ràng là một ngày nắng đẹp, mây che phủ, nhưng Tần Quản vừa đi dọc con đường nhỏ chưa đến bốn năm trượng, không khí xung quanh đã đột ngột lạnh đi.
Nơi đây từng có một vị di nương thắt cổ tự vẫn, từ đó trở thành cấm địa trong phủ, bất kể chủ tớ đều không ai dám bén mảng tới. . .
Tần Quản vừa đi, trong đầu vừa vang lên lời của Phục Linh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play