Ba ngày liền, Lâm Phong viện một mảnh yên bình. Cơn giận của Diêu Tâm Lan ngày đó đã tan biến không dấu vết, Mặc Thư cũng thay đổi vẻ bi thương, sắc mặt trở nên thoải mái, hoạt bát. Tinh thần Diêu Tâm Lan rất tốt, ngày hôm nay, nàng còn kéo Tần Quản ra ngoài đi dạo một chuyến xa.
"Vào lúc này năm ngoái, ta vừa mới gả vào không lâu, cúc ở Tây uyển nở rất đẹp, mẫu thân còn tổ chức tiệc ngắm cúc. Nhưng năm nay phụ thân bị bệnh, trong phủ cũng vừa chỉnh đốn một phen, mẫu thân hai ngày nay sức khỏe không tốt, tổ mẫu bên kia cũng đang bế quan trai giới, tiết Thu Tịch trong phủ trôi qua như không, bây giờ cũng vắng vẻ vô cùng."
Diêu Tâm Lan một tay chống hông, một tay kéo Tần Quản. Mặc Thư và Phục Linh ôm áo choàng đi theo sau, còn có bảy tám hạ nhân bưng trà bánh và các thứ khác đi theo xa xa. Chẳng mấy chốc, Tần Quản đã ngửi thấy một mùi hương cúc.
Tần phủ giàu có, tự nhiên đã bỏ ra rất nhiều tâm sức cho cảnh quan hoa cỏ. Ngoài Đình Lan Uyển có vườn lan, Tây uyển lại có một vườn cúc, những nơi khác hoặc là rừng mai hoặc là hồ sen, mỗi mùa đều có một cảnh sắc riêng.
"Vào tháng chín, thời tiết cũng lạnh rồi, vốn còn muốn ăn cua, nhưng bây giờ lại không ăn được."
Diêu Tâm Lan cúi đầu nhìn cái bụng nhô ra của mình:
"Tiểu tử này đêm qua lại đạp ta. Đêm qua lúc đại ca ngươi nghe động tĩnh của nó, nó còn đạp đại ca ngươi một cái. Ngươi không biết đâu, lúc đại ca ngươi thấy bụng ta động một cái, cả người đều ngây ra, còn hỏi ta có đau lắm không, nói một tiểu tử như vậy cứ lộn nhào trong bụng, chắc chắn là khó chịu."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT