"Ngươi mang ngọc bài này đến Lâm Phong viện, đưa cho Mặc Thư, cứ nói là nhặt được ở ven đường nhỏ bên ngoài viện, xem nàng ta nói thế nào."
Phục Linh hơi ngạc nhiên, ngọc bài này rõ ràng là nhặt được ở hồ Bán Nguyệt, tại sao lại nói là nhặt được ở ngoài viện?
Phục Linh lòng đầy nghi hoặc, nhưng sắc mặt Tần Quản ngưng trọng không phải đùa, Phục Linh vẫn nhận lấy ngọc bài trong tay Tần Quản, gật đầu đi về phía Lâm Phong viện. Tần Quản nhìn Phục Linh đi mỗi lúc một xa, thu lại ánh mắt rồi đi về Đình Lan Uyển, vừa đi vừa nghĩ rốt cuộc là chuyện gì, là Diêu Tâm Lan tự mình đến hồ Bán Nguyệt, hay ngọc bài của nàng bị trộm?
Tần Quản lòng trĩu nặng suy tư trở về Đình Lan Uyển, đi thẳng vào chính phòng ngồi chờ Phục Linh. Rất nhanh, Phục Linh vào phòng.
Vừa vào phòng, Phục Linh liền đóng cửa lại:
"Tiểu thư, nô tỳ đã giao cho Mặc Thư rồi. Mặc Thư thấy xong thì vô cùng mừng rỡ, nói rằng nàng ta vừa phát hiện ngọc bài bị mất, đang tìm. Nàng ta nói ngọc bài này là vật gia truyền của nhà họ Diêu, hôm qua còn thấy Thiếu phu nhân đeo trên người, hôm nay lại không thấy đâu. Thiếu phu nhân không khỏe nên nàng ta cũng không dám hỏi nhiều, chỉ tự mình tìm một lúc mà không thấy, không ngờ lại ở bên ngoài viện, nói có thể là hôm qua lúc Thiếu phu nhân ra ngoài đi dạo đã làm rơi."
Sắc mặt Tần Quản trở nên ngưng trọng:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play