Tần Quản tuy chưa từng vướng vào tình ái, nhưng lòng nàng dường như đã bị nước mắt của Diêu Tâm Lan làm cho ướt đẫm, nhất thời chỉ cảm thấy trái tim nặng trĩu. Đang cúi đầu bước đi, bỗng có một trận ồn ào vang lên bên tai. Ngước mắt nhìn lên, chỉ thấy quản gia Lưu Xuân dẫn mấy gã sai vặt đi vào nội viện, họ mang theo cuốc, dây thừng và các vật dụng khác. Tần Quản nhíu mày, cảm thấy cảnh tượng này quen quen.
Phục Linh vội nói:
"Họ đi khơi thông giếng nước đấy ạ. Mấy hôm trước phu nhân chỉnh đốn nội viện nên đã cho dừng hết các công việc, bây giờ chỉnh đốn xong mới bắt đầu lại. Tiểu thư không thấy mùi vị canh sâm mấy ngày nay có chút kỳ lạ sao?"
Tần Quản lắc đầu, Phục Linh liền nói:
"Lưu đại nương ở nhà bếp nói, nước giếng bây giờ càng khó dùng, nước dùng để nấu ăn cho các chủ tử đều là nước được mang từ bên ngoài vào."
Phục Linh rất nhiệt tình bồi bổ cho Tần Quản, Tần Quản lần nào cũng uống một hơi cạn sạch, tự nhiên không để ý đến mùi vị canh sâm. Hơn nữa, chuyện nấu ăn, một người có thể nấu ra trăm vị, thỉnh thoảng có chút thay đổi, Tần Quản cũng không để trong lòng.
Lưu Xuân dẫn người đi rất nhanh. Tần Quản nhìn bóng lưng Lưu Xuân, trong lòng lại nảy sinh ý muốn đi theo.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play