"Đương nhiên là thật ạ. Tiểu thư vì mang thai tiểu thiếu gia nên quá vất vả, lại bị biến cố mấy hôm trước dọa sợ, cho nên dạo này mới luôn tâm thần bất an. Nô tỳ thấy tiểu thư vì chuyện này mà gây sự với đại thiếu gia, không biết lo lắng đến mức nào. Tiểu thư và đại thiếu gia là vợ chồng, đại thiếu gia là chỗ dựa của tiểu thư trong phủ này, cũng là người đáng tin cậy nhất. Nếu gây sự với đại thiếu gia đến mức xa cách thì không tốt chút nào. Nếu đại thiếu gia có lỗi thì thôi, nhưng nô tỳ thấy, đại thiếu gia rõ ràng cũng không làm gì sai cả."
Diêu Tâm Lan vẫn ngơ ngác, một lát sau, nàng đưa tay lau khóe mắt:
"Được, đã ngươi nói vậy, thì ta bỏ qua. Cũng không biết tại sao, cứ hay nghĩ ngợi lung tung, chính mình cũng không kiềm được tính khí. . ."
Diêu Tâm Lan tự lẩm bẩm, rồi nhìn Tần Quản nói:
"Cửu muội muội, muội kê cho ta một phương thuốc an thần ngưng thần được không?"
Tần Quản đương nhiên gật đầu:
"Kiếp nạn lần trước của đại tẩu đã qua, bây giờ chỉ cần bồi bổ thông thường là được. Phương thuốc người muốn ta sẽ kê cho, còn có thể làm thành thuốc viên, đại tẩu đừng suy nghĩ nhiều nữa."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT