"Đó là dĩ nhiên. Trong phủ ta chỉ có hai nha hoàn thông phòng lớn lên từ nhỏ, dĩ nhiên không phải họ lây cho ta— "
Lòng Tần Quản hơi yên tâm, rồi nghiêm giọng nói:
"Nhị ca đã tìm đến cửa, dù bệnh này ta không nên xem, ta cũng sẽ không bỏ mặc tính mạng của nhị ca. Nhưng mà. . ." Giọng Tần Quản trầm xuống, "Nhưng có chữa khỏi được hay không, ta không thể đảm bảo. Nhị ca cũng tự biết, người thường mắc phải bệnh này, chỉ có nước chờ chết."
Đáy mắt Tần Lệ lóe lên một tia hy vọng sáng ngời. Hắn lùi lại một bước, liên tục cúi gập người trước Tần Quản:
"Xin cảm tạ Cửu muội muội. Chỉ cần Cửu muội muội bằng lòng ra tay, dù cuối cùng ta vẫn chết, cũng không oán không hối." Nói rồi, Tần Lệ ngẩng đầu lên, "Từ nay về sau, bất cứ mệnh lệnh gì của Cửu muội muội, ta đều vạn tử bất từ."
Tần Quản cười lạnh trong lòng. Con người, đến lúc sinh tử quả nhiên khác hẳn.
"Những chuyện này khoan hãy nói. Tối nay huynh đến quá gấp, ta không có thuốc cho huynh dùng. Huynh về trước đi, tối mai giờ này lại đến, lúc đó ít nhất ta có thể kê cho huynh một đơn thuốc."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT