Tần Quản mơ một giấc mộng rất dài.
Trong mộng, nàng đứng trước cổng kinh thành, trước mắt là giới quyền quý qua lại như mắc cửi. Trên Ngự đạo rộng lớn, thảm đỏ trải dài thẳng đến An Dương Môn. Một mình nàng, tay cầm một tờ đơn kiện, từng bước tiến về phía An Dương Môn, đi qua sự phồn hoa phú quý của kinh thành, đi qua nha môn của Lục Bộ, cuối cùng dừng chân trước Đại Lý Tự.
Đại Lý Tự chưởng quản hình ngục thiên hạ. Tần Quản đánh trống kêu oan, dâng lên đơn kiện. Vị chủ quan ngự trên công đường vừa xem qua đã phán rằng tội của Thẩm Nghị đều là vu oan giá họa, bèn dâng tấu lên thiên tử. Tần Quản chỉ đứng đợi trước cửa Đại Lý Tự một lát, trong vương cung nguy nga đã có ba kỵ binh ngự lâm phi ra. Người đi đầu tay cầm thánh chỉ màu vàng sáng, còn chưa đến gần, giọng sang sảng tuyên đọc thánh chỉ đã vang lên.
"Qua điều tra, tội danh của cố Đại Lý Tự Khanh Thẩm Nghị thực là xử oan. Nay, tuyên cáo sự vô tội của ông cho thiên hạ biết, trả lại thanh danh, lấy lại trong sạch cho ông. . ."
Thánh chỉ còn chưa đọc xong, Tần Quản đã mở bừng mắt.
Đây là kết quả nàng hằng ao ước, nhưng giấc mộng này quá đỗi hư ảo. Ngay lúc mơ, Tần Quản đã biết đây chỉ là một giấc mộng, bởi vì tất cả đến quá dễ dàng. Nàng biết rõ, mình không thể vào được An Dương Môn, chưa từng đến nha môn Lục Bộ, thậm chí còn không thể bước vào công đường Đại Lý Tự. Chủ quan của Đại Lý Tự càng không thể nào xem tờ đơn kiện của nàng.
Đại Lý Tự phụ trách xét xử tội của trăm quan và tất cả các vụ án có hình phạt từ lưu đày trở lên. Chuyện đã qua một tháng, Đại Lý Tự lúc này ắt đã thay chủ quan mới. Không qua sơ thẩm của Kinh Triệu Doãn phủ, đơn kiện của nàng thậm chí còn không thể đến được công đường Đại Lý Tự.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT