"Hôm nay là ngày giỗ của mẫu thân nô tỳ. Nô tỳ. . . nô tỳ thấy tiểu thư mãi chưa về nên mới nảy ra ý này. Lại sợ để lại mùi trong viện nên đã lén lấy chìa khóa mở cửa, định đốt xong sẽ khóa lại, ai ngờ. . ."
Vãn Đào nói xong, quả thực nức nở. Tần Quản vốn chỉ tức giận vì có người không bẩm báo đã mở cửa, sau khi thấy là Vãn Đào thì cũng nguôi đi phần nào. Bây giờ biết được nguyên do, làm sao còn tức giận được nữa?
"Đã là ngày giỗ, sao không bẩm báo với ta để cúng bái đàng hoàng?"
Tần Quản vừa dứt lời, Vãn Đào sững sờ, bên này Phục Linh cũng ngạc nhiên:
"Tiểu thư, hạ nhân trong phủ sao có thể cúng bái người thân của mình trong phủ được ạ? Chuyện này. . . nếu để lão phu nhân biết được, sẽ là điềm gở lớn."
Tần Quản lập tức hiểu ra. Thẩm thị không phải gia tộc lớn, dù sau khi Thẩm Nghị được thăng chức Đại Lý Tự Khanh, gia nhân trong nhà cũng không nhiều, quy củ tự nhiên không phức tạp và nghiêm khắc đến vậy. Tần Quản không có nhận thức của một tiểu thư nhà cao cửa rộng, tự nhiên quên mất Vãn Đào không dám đến bẩm báo với mình. Nàng khẽ ho một tiếng:
"Tuy hành động này không đúng, nhưng ngươi cũng là một lòng hiếu thảo, tận hiếu thì không bao giờ sai."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT