"Cổ Lăng, ngươi dẫn ba vạn quân mã mai phục ở phía đông nam thành Phong Châu, nơi đó là một khu rừng rậm. Mai phục ở đó trong đêm khuya, chắc chắn sẽ không bị phát hiện."
Ngu Thất và Cổ Lăng đều gật đầu, lần này khác với lần trước, vẻ mặt cả hai đều vô cùng nghiêm trọng.
Yến Trì lại nói:
"Canh hai xuất phát, một canh giờ là có thể đến hai nơi đó. Đến nơi, chỉ cần mai phục cho tốt là được. Người Nhung hễ công thành ban đêm đều phải đợi đến trước rạng đông mới rời đi. Chúng ta phải đợi, đợi đến khi chúng người mệt ngựa mỏi, tinh thần suy kiệt mới nhất loạt tấn công. Khi đó, ta sẽ dùng pháo hiệu làm tín hiệu. Pháo hiệu màu đỏ là xuất binh theo kế hoạch, còn nếu pháo hiệu màu xanh bay lên, nghĩa là rút lui."
Đây là thông lệ của Sóc Tây quân, Ngu Thất và Cổ Lăng đều không cần nói nhiều. Hai người nhận lệnh, Yến Trì lại cùng họ phân tích thêm nhiều tình huống chiến trận. Thấy thời gian không còn sớm, Yến Trì mới nói:
"Đêm nay là một trận ác chiến, không được có bất kỳ sai sót nào. Các ngươi đi nghỉ ngơi dưỡng thần trước đi."
Lúc này đương nhiên không thể ngủ được, vì thế Ngu Thất đi chỉnh đốn quân sĩ, còn Cổ Lăng thì trở về trướng gọi mấy tiểu tướng đi theo mình đến để bàn bạc về việc tác chiến đêm nay.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT