Yến Trì làm sao không biết tâm tư của Tần Quản:
"Sóc Tây toàn là cảnh sắc như vậy, ta chỉ sợ đến lúc đó ngươi sẽ nhìn chán."
Tần Quản úp mặt vào ngực Yến Trì, nhất thời có chút buồn ngủ. Nàng không dám lơ là bệnh của mình, dùng thuốc cũng khá nặng, lúc này cũng thấy hơi mệt. Yến Trì thấy nàng ngủ gật như mèo con, nhưng lại cố gắng mở mắt, không khỏi bật cười:
"Muốn ngủ thì ngủ một lát đi, ta bảo họ đi chậm lại."
Tần Quản không còn để ý đến chuyện khác, nhẹ nhàng "ừm" một tiếng rồi chìm vào giấc ngủ.
Tần Quản vốn lo bệnh của mình khó khỏi, cuối cùng sẽ làm liên lụy mọi người, không ngờ qua hai ngày, bệnh thương hàn đã khỏi hẳn. Dù vậy, Yến Trì vẫn không chịu dẹp lò sưởi và thảm da hồ ly trong xe ngựa. Không chỉ thế, khi đi qua một trấn nhỏ, hắn còn dùng giá rất cao mua một chiếc áo choàng lông hồ ly trắng tinh. Áo choàng đó làm không được tinh xảo, điểm đáng khen duy nhất là lớp lông hồ ly cực kỳ dày, màu lông trắng như tuyết và sáng bóng, là loại lông hồ ly thượng phẩm. Dù vậy, người bán hàng thấy Yến Trì khí chất bất phàm, liền hét một cái giá trên trời. Yến Trì vốn có thể cho thấy thân phận để dọa người kia, nhưng cuối cùng hắn không nói gì, chỉ bảo Bạch Phong trả tiền.
Đến khi mang áo choàng về xe ngựa, Tần Quản không hỏi giá thì thôi, vừa hỏi giá đã đau lòng không thôi. Từ ngày đó, Tần Quản cả ngày đều khoác chiếc áo choàng ấy, cũng không biết có phải vì nó thật sự dày và ấm hay không mà suốt quãng đường sau đó Tần Quản không hề bị bệnh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play