"Trong này là danh mục sản nghiệp của Lục thị ở Kiềm Châu, Kiến Châu và Định Châu. Bây giờ ta cũng không biết giúp con thế nào, nhưng đánh giặc luôn cần tiền lương, binh lính cũng cần quân lương. Lục thị bao năm qua, những thứ khác không còn, chỉ có những thứ vàng bạc này là có thể lấy ra. Ta giao hết cho con, dùng thế nào thì con tự sắp xếp. Nếu không đủ, cứ sớm gửi thư cho ta, ở Lam Châu và Cẩm Châu vẫn còn không ít sản nghiệp."
Yến Trì nghe vậy liền nhíu mày:
"Di mẫu, không cần đâu. . . chưa đến mức đó."
Lục Do Tâm cười:
"Đứa trẻ ngốc, nếu đến mức đó rồi, ta làm sao còn kịp gửi tiền cho con? Con là người làm việc lớn, cứ cầm lấy những thứ này trước. Vạn nhất mọi việc thuận lợi thì không cần dùng đến, nhưng nếu gặp phải chuyện gì, di mẫu giúp con vẫn tốt hơn là con phải đi thương lượng với người khác."
Yến Trì vẫn cau mày, Lục Do Tâm thấy vậy liền thở dài:
"Nói thế này đi, những lời con nói hôm đó ta đã suy nghĩ kỹ rồi, ta thấy rất có lý. Con cháu Lục thị không thể cứ sống mãi với một câu nói đó. Bây giờ Lục thị đã sa sút, sau này con cháu Lục thị có lẽ phải nhờ con chăm sóc. Di mẫu bây giờ, cả về tình và lý, đều mong con thuận lợi bình an, xây dựng công danh sự nghiệp. Cho nên, di mẫu giao những thứ này cho con cũng không hoàn toàn vì tư tâm."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play