"Có mấy ngày, Tứ thiếu gia quả thực. . . quả thực có chút kỳ quái. Không chỉ ban ngày thích đến Mai viên, mà tối đến cũng muốn đi, mà đi lại không muốn cho chúng nô tỳ theo. Lần cách đây hơn một tháng nô tỳ vẫn còn nhớ, vì sau khi trở về Tứ thiếu gia bị nhiễm phong hàn. Tứ thiếu gia ghét uống thuốc nhất, nhưng Nhị phu nhân lại vô cùng cưng chiều ngài ấy, nếu thấy Tứ thiếu gia bệnh mà không khỏi, chắc chắn sẽ phạt chúng nô tỳ. Lần đó chúng nô tỳ còn đang lo lắng, nhưng Tứ thiếu gia lại vui vẻ uống thuốc, bệnh phong hàn chưa đầy hai ngày đã khỏi, chúng nô tỳ cũng yên tâm. Sau đó. . . Tứ thiếu gia lại đi thêm vài lần nữa. . ."
Tần Quản nhíu mày:
"Lần đầu tiên đi, sau đó còn đi thêm nhiều lần nữa sao?"
Thị tỳ gật đầu:
"Vâng. . . không chỉ một lần, thường là vào khoảng canh một. Hai chúng nô tỳ là thị tỳ thân cận của Tứ thiếu gia, đôi khi sẽ ở lại trong phòng ngài ấy, nhưng mấy ngày đó Tứ thiếu gia không có hứng thú gì. Nô tỳ thấy rằng, Tứ thiếu gia đến Mai viên, hẳn là muốn gặp ai đó. Nhưng có lúc Tứ thiếu gia lại ra về tay không, lúc đó tính tình ngài ấy sẽ rất tệ. Nô tỳ nhớ, những lần Tứ thiếu gia ra ngoài rồi vui vẻ trở về, chỉ có ba lần."
Lục Tùy Vĩnh nói thấy Lục Tĩnh Thừa hai lần, xem ra là tình cờ bắt gặp hai lần, còn những lần khác hắn không thấy.
Đáy mắt Tần Quản hơi sáng lên, nàng nên đến hỏi mấy nha đầu này sớm hơn! Trước đó không tiện lộ diện, thành ra mới chậm trễ nhiều thời gian như vậy!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play