"Ta nghe nói nhiều quý tộc ở kinh thành mùa đông đều thích ăn thịt hươu, vì thế còn đặc biệt tự nuôi hươu. Ta tưởng nàng cũng sẽ đồng ý, không ngờ nàng lại là người mềm lòng. Những con hươu trắng này nói là quý giá, cũng chỉ là do chủ nhân nhìn nhận thế nào mà thôi."
Tần Quản cười nói:
"Lời của dì rất có lý. Nếu không phải tự mình nuôi, sẽ không có tình cảm, cũng chỉ là súc vật bình thường. Nhưng tự nhà nuôi lại khác, đã bỏ tâm tư, công sức, tự nhiên không nỡ."
Lục Do Tâm gật đầu:
"Quản nhi là người thông suốt."
Tần Quản cười rồi lại quay lại trêu đùa con hươu con. Người thợ nuôi hươu bên cạnh tiến lên, lấy ra một ít rau củ cho hươu ăn. Tần Quản vội lấy cho hươu con ăn, hươu con không chút kiêng dè há miệng nuốt. Không lâu sau, trong rừng bỗng vang lên vài tiếng hươu kêu. Tần Quản ngẩn người, con hươu con bên cạnh lại quay người định đi!
Người thợ bên cạnh nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play