Lúc này Thọ Khang cung đã sớm giới nghiêm, tất cả người hầu đều đã đi nghỉ. Yến Trì quay người đi về phía bóng người đó. Đến gần, quả nhiên thấy khuôn mặt bị lạnh đến trắng bệch của Yến Tuy. Lúc Yến Trì đến vẫn chưa thấy cậu bé, đủ thấy cậu bé vừa mới ra ngoài. Nhưng người hầu trong Thọ Khang cung không ai phát hiện ra cậu, làm sao cậu biết có người ngoài đến?
Yến Trì đi đến trước mặt Yến Tuy. Yến Tuy không hề sợ hãi hay la hét, chỉ trừng mắt nhìn hắn, rồi lại nhìn ra sau lưng hắn.
Yến Trì biết cậu bé đang tìm ai, không khỏi ngồi xổm xuống, nói:
"Nàng ấy ở trong cung, ta phải đưa nàng ấy đi. Lời nàng ấy dặn, ngươi có nhớ không?"
Tuyết bị gió lạnh thổi tạt vào dưới mái hiên. Yến Tuy ngơ ngác đứng đó, dường như không cảm thấy lạnh chút nào. Một lúc sau, cậu bé mới từ từ gật đầu. Yến Trì xoa đầu cậu, rồi vỗ nhẹ lên bờ vai non nớt của cậu, hất cằm ra hiệu cho cậu quay về.
Yến Tuy cắn răng, quay người đi được hai bước cứng đờ. Nghe thấy tiếng bước chân Yến Trì rời đi, cậu lại đột nhiên quay lại nhìn Yến Trì. Cậu bất giác đi theo hai bước, như muốn cùng Yến Trì rời đi, nhưng rồi lại dừng lại. Một lúc lâu sau, cậu mới quay người, bước nhanh về phía thiên điện của mình.
. . .

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play