Trần ma ma đã xem Tần Quản như nửa người nhà, vội nói:
"Quận chúa không hỏi nô tỳ cũng định nói. Sáng sớm Thái hậu nương nương không biết đã nói gì với Hoàng thượng, sau khi Hoàng thượng đi, người cứ buồn bã mãi. Nô tỳ hỏi hai lần mà Thái hậu nương nương cũng không nói gì. Nô tỳ thật lo Thái hậu nương nương vì vậy mà bệnh nặng hơn."
Môi mím chặt, Tần Quản nhíu mày:
"Dưỡng bệnh đương nhiên phải giữ tâm trạng vui vẻ. Thái hậu nương nương và Hoàng thượng đã tranh cãi sao?"
Trần ma ma lắc đầu:
"Không có, không có. Chuyện của Hoàng hậu và Thái tử, Thái hậu nương nương không hề nhắc đến. Lần trước. . . vì chuyện phế truất Thái tử mà Thái hậu nương nương và Hoàng thượng không vui, bản thân Thái hậu nương nương cũng có chút không vui. Người đã lớn tuổi, càng không muốn tình cảm với Hoàng thượng phai nhạt. Mấy ngày nay Hoàng thượng không đến thăm Thái hậu nương nương, trong lòng người biết Hoàng thượng đã bị chuyện lần trước làm giận, nên lần này không nhắc lại. Sáng sớm lúc nô tỳ hầu hạ bên trong, Thái hậu nương nương đang nói chuyện Cửu điện hạ học võ, còn nhắc đến chuyện Hoàng thượng lúc nhỏ. Nô tỳ thấy đang nói chuyện vui vẻ mới rời đi, không ngờ. . ."
Tần Quản nghe những lời đầy lo lắng của Trần ma ma, trong lòng bỗng như bị thứ gì đó đập mạnh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT