Lòng Tần Quản hơi trĩu nặng, dựa vào mức độ thiêu hủy của căn phòng lúc nãy, di thể của Tống Nhu chắc chắn cũng không còn nguyên vẹn. Có sự chuẩn bị tâm lý này, nên khi Tần Quản thực sự nhìn thấy di thể của Tống Nhu, nàng lại không quá thất vọng.
Đây là một gian nhà phụ khác, so với gian lúc trước, gian này rộng rãi và sáng sủa hơn nhiều. Không có những hình nhân giấy sặc sỡ và bộ giá y đỏ thẫm, cũng không còn cảm giác kinh rợn. Di thể của Tống Nhu được đặt lên một chiếc bàn dài, trông bình thường như bao tử thi khác mà Tần Quản từng thấy.
Thi thể Tống Nhu vừa được chuyển đến không lâu, trong góc phòng có rắc giấm trắng, nhưng dù vậy vẫn khó che được mùi hôi thối bốc ra. Thế nhưng chính mùi hôi thối này lại khiến lòng Tần Quản hơi thả lỏng.
Nếu ngay cả mùi tử thi cũng bị cháy hết, vậy thì Tần Quản thật sự bó tay.
"Đều cháy đen cả rồi, Cửu cô nương, có khám nghiệm được không?"
Ba ngày trước khi Tần Quản đến, thi thể đã bắt đầu sưng phồng và phân hủy. Ba ngày nữa trôi qua, dù có đặt chậu băng, thi thể Tống Nhu cũng sẽ phân hủy nặng hơn. Nhưng bây giờ, lại không nhìn rõ được, vì bộ áo gai mới thay trên người Tống Nhu đã bị cháy khét, dính chặt vào lớp da thịt đang phân hủy. Tay chân và cái cổ trần trụi của nàng cũng bị hun thành một màu đen kịt. Tần Quản nhìn từ xa, không cần sờ cũng biết lớp da thịt đó giờ đây hẳn đã cứng như da thuộc.
Trông Tống Nhu đúng là như đã bị thiêu cháy, nhưng Tần Quản vẫn gật đầu:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play