Nếu không có bí mật kia, Hoàng hậu có lẽ sẽ không đi đến bước này. Nhưng Tần Quản không thể giải thích với Hồ thị, chỉ có thể ở bên cạnh an ủi bà vài lời.
Đêm xuống, ba cha con Tần Thuật vẫn chưa có tin tức. Vũ ma ma cho người mang bữa tối đến, Hồ thị không hề có khẩu vị. Tần Quản ngồi cùng bà ăn qua loa vài miếng, lại ở noãn các thêm nửa canh giờ. Thấy trời đã không còn sớm, Tần Quản đang định về Tùng Phong viện thì người gác cổng bỗng nhiên báo tin!
"Thưa phu nhân! Hầu gia và các công tử đã về rồi. . ."
Hồ thị mừng rỡ, vội vàng kéo Tần Quản ra cửa. Rất nhanh, Tần Thuật dẫn theo Tần Diễm và Tần Nghiệp từ bên ngoài bước vào.
Vừa nhìn thấy Tần Thuật, hốc mắt Hồ thị đã không nhịn được đỏ hoe:
"Hầu gia. . ."
Bị đưa vào cung hai ngày một đêm, Tần Thuật dường như già đi cả chục tuổi. Vẻ mặt ông mệt mỏi, tang thương. Thấy Hồ thị, ông chỉ lắc đầu không nói gì. Phía sau ông, Tần Nghiệp và Tần Diễm cũng đều có quầng thâm dưới mắt. Hồ thị lo lắng sợ hãi bấy lâu, cuối cùng cũng thấy ba người sống sờ sờ trở về, vội vàng sai Vũ ma ma chuẩn bị nước nóng cho ba người tắm rửa, lại cho người chuẩn bị cơm nước. Tần Thuật không nói nhiều, đôi mắt đầy tơ máu trông vô cùng suy sụp. Đến khi ngồi vào bàn ăn, Tần Thuật vẫn không mở miệng. Hồ thị nhìn thấy Tần Thuật như vậy, nước mắt cứ chực trào ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT