Dù Hoàng đế đóng vai trò gì trong vụ án này, ngài không muốn có người lật lại sự thật là điều chắc chắn. Nếu không, năm ngoái Tấn Vương đã không thể "sợ tội tự sát", Thẩm phủ sẽ không bị diệt môn, và năm nay, thái độ của Hoàng đế đối với vụ án hài cốt cũng không thể bình thản như vậy.
Pháp lý chỉ có tác dụng với thường dân, còn hoàng thất thì nằm ngoài pháp lý, huống hồ là bậc cửu ngũ chí tôn như đương kim Thánh thượng!
Tần Quản như một lữ khách đi trong sương mù, từng bước một bước vào một đầm lầy nào đó. Khi nàng nhận ra, nàng đã lún sâu vào bùn lầy. Không chỉ vậy, lúc này nàng không biết phía trước đang chờ nàng là một vũng bùn sâu hơn, hay là một vách đá vạn trượng mà chỉ cần bước hụt một bước là sẽ tan xương nát thịt.
"Tấn Vương thà mạo hiểm, thà vứt bỏ bằng chứng lớn nhất để rửa sạch nghi ngờ của mình cũng phải đổi con dao găm, ngài ấy nhất định muốn che giấu điều gì đó. . . Có điều gì có thể khiến ngài ấy coi trọng đến vậy?"
Tần Quản thì thầm hỏi:
"Con dao găm đó. . . có thể nào. . . có liên quan đến Hoàng thượng không?"
Tần Quản khó nhọc hỏi ra nghi vấn sâu thẳm nhất trong lòng. Nàng không phải là người kinh thiên động địa, trong lòng nàng vốn cũng tuân theo quy tắc "khắp thiên hạ đều là đất của vua, trên bờ cõi đều là thần của vua ". Hoàng đế vốn cao cao tại thượng, là người chỉ khiến nàng phải quỳ xuống ngưỡng vọng. Nàng chưa bao giờ nghĩ có một ngày nghi ngờ của mình lại rơi vào trên người Hoàng đế.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT