Huống chi bà ta có một đôi con, còn có một người cha già nắm binh quyền.
Thái hậu rất bất đắc dĩ:
"Nếu nói đây là đạo làm hậu của bà ta, thì ta không tin, trừ phi bà ta không hề yêu Hoàng thượng."
Thái hậu nói vậy không khỏi nghĩ đến mình năm xưa. Mới vào cung, bà và Hoàng đế cũng là người xa lạ. Nhưng đối với một người con gái, đã gả cho người này, thì trái tim cũng thuộc về người này, không muốn thấy người này sủng ái kẻ khác, cũng muốn trái tim người này cả đời thuộc về mình. Trừ phi người đó thật sự tệ đến cực điểm, dù ở bên nhau nhiều năm cũng không nảy sinh chút tình cảm nào. Nhưng Yến Hoài của bà lúc trẻ nho nhã, tuấn tú, là một anh tài hiếm có!
Trần ma ma cười nói:
"Chắc là không phải. Nô tỳ nhớ lúc còn ở vương phủ, Vương gia vì nạp Phùng Quý phi làm trắc phi, lúc đó Hoàng hậu nương nương còn giận dỗi một phen. Nếu không phải Hoàng thượng lúc đó dỗ dành khéo, e rằng cũng không dễ dàng qua chuyện."
Thái hậu khẽ híp mắt, suy nghĩ lại quay về mấy chục năm trước.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play