"Thái hậu nương nương, Đa Thọ công công của Sùng Chính Điện đã tới."
Trần ma ma rón rén bước vào noãn các, theo sau là một lão công công đã ngoài năm mươi.
Thái hậu vội nói:
"Cho ông ấy vào nói chuyện."
Vừa dứt lời, Trần ma ma đã dẫn Đa Thọ vào phòng. Đa Thọ cung kính hành lễ với Thái hậu rồi mới đứng dậy. Ông đã hầu hạ ở Sùng Chính Điện nhiều năm, ban đầu là nhờ cái tên có ý nghĩa tốt, sau này là nhờ tính tình làm việc trầm ổn, ít nói nhiều làm. Hầu hạ xong tiên đế, lại hầu hạ Hoàng thượng bây giờ, tuy vị trí không cao bằng Viên Khánh, nhưng ở Nội phủ và Sùng Chính Điện cũng là nhân vật có tiếng tăm. Thế nhưng ông lại rất biết điều, chưa bao giờ cậy già lên mặt, dần dần có được danh tiếng tốt. Mấy năm nay dù tuổi đã cao, vẫn được giữ lại ở Nội thị giám, ngày thường chăm lo sinh hoạt của Hoàng thượng và các việc vặt ở Sùng Chính Điện.
"Những gì ai gia muốn hỏi, chắc ngươi đều biết cả rồi? Cứ nói tự nhiên, không có ý gì khác. Ai gia những năm này nhìn Hoàng thượng từng bước đi đến ngày hôm nay, cuối cùng cũng không phụ sự phó thác của tiên đế, để Đại Chu này có một vị hoàng đế tốt. Nhưng đêm qua ai gia gọi Hoàng thượng đến chơi cờ, mới phát hiện Hoàng thượng đã có tóc bạc. Những năm nay, ai gia quá yên tâm về nó, đến nỗi quan tâm cũng ít đi. Ngươi cứ kể cho ai gia nghe chuyện của Hoàng thượng đi. . ."
Đa Thọ ở Nội thị giám bao năm, tự nhiên biết trong cung vợ chồng không phải vợ chồng, cha con trước hết là vua tôi. Nhưng tình thương của Thái hậu dành cho Hoàng đế thì Đa Thọ hiểu rõ. Vốn còn có chút e dè, nhưng nghe Thái hậu nói một tràng như vậy, những lo ngại trong lòng cũng tan biến.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT