"Vâng, thuộc hạ cũng rất lấy làm lạ về điểm này. Theo lý, tất cả tấu chương đều phải được lưu lại, còn phải để người của Nội thị giám sao chép và lưu vào Ngự khố. Nhưng bản tấu chương này lại biến mất không dấu vết, mà Lý Mục Vân cũng không hề hé răng với ai về trọng điểm tố giác của mình. Vì chuyện này, trong triều có người ngầm viết không ít bài châm chọc Lý Mục Vân vu khống Thẩm đại nhân. Nhưng sau đó cả nhà Thẩm đại nhân bị tru di, thế lực của phe Tấn Vương trong kinh thành cũng bị thanh trừng, những người khác không dám nói gì nữa. Chính Lý Mục Vân cũng chưa bao giờ giải thích về những chuyện này. . ."
Bạch Phong nói xong, trong phòng chìm vào tĩnh lặng.
Chuyện này quá bất thường. Nếu Lý Mục Vân cương trực, cho rằng việc tố giác Thẩm Nghị là đúng, thì phong tấu chương đó đối với ông ta cũng không có gì phải giấu giếm. Nhưng nếu là vu khống, Hoàng đế sao có thể để một Đại Lý Tự Thiếu khanh như Lý Mục Vân lúc đó tùy tiện vu cáo một Đại Lý Tự Khanh tam phẩm? !
Yến Trì nhẹ nhàng gõ lên mặt bàn, hắn thật sự muốn biết trên tấu chương đó viết gì!
"Tiếp tục điều tra phong tấu chương đó. Tấu chương không thể nào không qua tay Nội thị giám, chỉ là thấy thái độ của Hoàng thượng nên không ai dám nói. Ngoài ra, điều tra thêm về đại tiểu thư Thẩm gia, tốt nhất là tra cả những chuyện trước khi vào kinh, việc lớn việc nhỏ đều báo lại hết."
Bạch Phong có chút kinh ngạc. Điều tra vụ án Tấn Vương, điều tra Thẩm Nghị đều không khó hiểu, nhưng tại sao lại phải điều tra đại tiểu thư Thẩm gia?
Chẳng lẽ đại tiểu thư Thẩm gia cũng có thể liên quan đến vụ án Tấn Vương?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT