"Năm đó Hoàng thượng được người ta cứu về từ trong biển máu núi thây, vì Phong Lôi Lĩnh cháy lớn nên trên người ngài có vô số vết đao, vết kiếm, vết bỏng, ngay cả trên mặt cũng bị bỏng rất nặng. May mà mẫu phi ta y thuật cao siêu, không chỉ cứu được mạng Hoàng thượng, mà sau khi những vết thương đó lành lại cũng không để lại sẹo rõ ràng. Nếu không, e rằng đã tổn hại đến uy nghiêm của Thiên gia."
Hoàng thượng năm đó tuy được tiên đế yêu mến, nhưng hoàng gia có một quy tắc bất thành văn, nếu không phải trường hợp bất khả kháng, hoàng tử có tàn tật đa phần sẽ không được lập làm thái tử. Nếu năm đó Hoàng thượng bị tàn tật hoặc dung mạo bị hủy hoại, việc lập thái tử có lẽ đã không thuận lợi như vậy.
"Thì ra là thế, không ngờ y thuật của Vương phi lại cao minh đến vậy."
Tần Quản thán phục một câu, lời này là thật lòng. Vết bỏng muốn không để lại sẹo không hề dễ dàng, ngay cả nàng cũng chưa chắc làm được.
Yến Trạch cong môi:
"Mẫu phi ta tuy là khuê tú kinh thành, nhưng không hề mong muốn gả vào nhà quyền quý. Nếu không phải phụ vương tình cờ là học trò của ngoại tổ, e rằng mẫu phi ta đã chọn một người bình thường để kết hôn. . ."
Giọng Yến Trạch có chút cảm thán, Tôn Mộ Khanh ở bên cạnh không nhịn được hỏi:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play