"Trăn nhi, con có thể trách mẫu hậu, con cảm thấy mẫu hậu đã phản bội con. Mẫu hậu không cầu xin con tha thứ, mẫu hậu chỉ muốn con nhớ rằng, ngay cả người thân như mẫu hậu con cũng không thể hoàn toàn tin tưởng, vậy thì những người khác càng không đáng để con trao trọn tấm lòng."
Lông mi của Yến Trăn run lên, giọng của Triệu Thục Hoa trở nên thê lương:
"Những ngày này, đêm nào mẫu hậu cũng mơ thấy ác mộng. Bắc Ngụy lạnh lẽo, hậu cung của Bắc Ngụy lại càng phức tạp. Mẫu hậu mơ thấy con bị người ta hãm hại, bị Thác Bạt thái tử đối xử lạnh nhạt. Mẫu hậu mơ thấy con ở trong lãnh cung thê thảm. Mẫu hậu. . . Trăn nhi, con cần phải mạnh mẽ lên, con phải giống như mẫu hậu. . . Không, con cũng không cần phải giống như mẫu hậu. Nếu có thể, mẫu hậu hy vọng Thác Bạt thái tử sẽ đối xử tốt với con, hy vọng con ở Bắc Ngụy sẽ vui vẻ, hạnh phúc."
Khóe mắt Yến Trăn bỗng nhiên ướt đẫm. Nàng vĩnh viễn không thể tàn nhẫn như Triệu Thục Hoa, cho nên dù trong lòng hận Triệu Thục Hoa đến cực điểm, vẫn bị những lời của bà làm cho cảm động. Nàng quá yếu đuối, không thể chống lại Triệu Thục Hoa, không thể chống lại bất kỳ ai.
Triệu Thục Hoa giơ tay, muốn lau nước mắt cho nàng, nhưng tay mới giơ lên được nửa chừng, Yến Trăn đã theo bản năng lùi lại.
Triệu Thục Hoa đầu tiên là sững sờ, sau đó cười:
"Đúng, chính là như vậy. Phải học cách đề phòng bất kỳ ai. Tấm lòng chân thật trong hoàng cung quá ít. Dù vẻ ngoài có ôn nhu, thiện ý, nhưng đằng sau sự ôn nhu đó cũng có mục đích tàn nhẫn. Con làm vậy là đúng."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play