Tần Quản lặng lẽ liếc nhìn Lý Mục Vân, phát hiện ánh mắt hắn nhìn nàng vô cùng sâu sắc. Đáy lòng Tần Quản có chút bất an, nhưng đến nước này, bất an đối với nàng đã là chuyện thường ngày, quen rồi cũng không cảm thấy gì nữa. Cùng với đó, nàng còn có một sự dũng cảm không hề sợ hãi.
Đối diện với ánh mắt của Lý Mục Vân, Tần Quản nói:
"Chưng xương chỉ có thể làm vào ngày nắng. Nếu trời mưa không thể chưng, thì phải luộc. Giống như Trịnh đại nhân nói, đun nước, cho thêm mười thăng giấm, rồi cho muối và bạch mai vào, nấu cùng với xương, vẫn có thể làm hiện rõ vết thương. Nếu vừa rồi mưa không tạnh, chúng ta đã phải tìm một cái nồi để luộc xương rồi."
Trịnh Bạch Thạch nghe vậy, không hiểu sao thấy sống lưng lạnh toát. Nghĩ đến cảnh một đám người dựng nồi trong nghĩa trang để luộc thi hài, hình ảnh đó sao mà rợn người. So ra, chưng xương vẫn có vẻ ôn hòa hơn.
Nghĩ vậy, ánh mắt Trịnh Bạch Thạch nhìn Tần Quản càng thêm kính phục. Đôi khi ông không thể tin Tần Quản chỉ là một cô nương mười mấy tuổi. Với những gì nàng biết, nếu là một lão già râu bạc thì có lẽ còn khiến người ta tin hơn.
Vì còn phải chưng khá lâu, Trịnh Bạch Thạch và Lý Mục Vân đều không vội, bèn quay lại nghĩa trang chờ đợi.
Vừa về nghĩa trang không lâu, Triển Dương đã từ bên ngoài bước vào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT