Nếu là một đứa trẻ trạc tuổi Yến Tuy, ở nhà dân thường, đào bùn chơi là chuyện bình thường. Nhưng hắn là hoàng tử, đây lại là trong cung, như vậy tự nhiên là không ổn. Tô ma ma thở dài, ôm Yến Tuy lên, lại nhìn về phía trước, thấy Yến Tuy đi từ hướng Vĩnh Ninh cung tới, trong mắt vừa thương xót vừa sợ hãi, vội quay sang cảm ơn Tần Quản:
"Thật sự cảm ơn Quận chúa nhiều, điện hạ rất thân thiết với Quận chúa. . ."
Tần Quản mỉm cười, nắm chặt vật trong tay áo, nói:
"Điện hạ tuổi còn nhỏ, đang là lúc ham chơi, lần sau ma ma phải theo sát hơn mới được. . ."
Tô ma ma vội vàng gật đầu, vừa ôm Yến Tuy vừa kể vài chuyện thú vị của hắn. Hai người nói chuyện, chẳng mấy chốc đã về đến Thọ Khang cung. Vừa đến cửa Thọ Khang cung, lại gặp nghi trượng của Hoàng đế và Hoàng hậu đang đi ra ngoài, theo sau là Yến Kỳ và Phùng Trầm Bích. Tô ma ma vội đặt Yến Tuy xuống, Tần Quản cũng vội hành lễ.
Hoàng đế Yến Hoài vốn định lên xe, nhưng lại liếc nhìn Yến Tuy, thấy vạt áo hắn bẩn thỉu, liền nói:
"Lại đi đâu ham chơi rồi? Vừa rồi sao không thấy ngươi?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play