Bành Phồn Cẩm và Mạnh Dao đã sớm quen biết, chỉ là không thân với Tần Sương và Nhạc Ngưng lắm. Nhưng đều là những cô nương trạc tuổi, nên chẳng mấy chốc đã quen thân. Nhạc Ngưng và Mạnh Dao đều biết Bành Phồn Cẩm hôm nay đến phủ là vì chuyện gì, nhưng vì không quá thân thiết nên không tiện trêu chọc. Mấy người bèn chia nhau chỉ hồng, xâu kim, thắt nút.
Không lâu sau, từ xa xa vọng lại tiếng nói chuyện. Mấy người quay đầu nhìn, thấy Hồ thị đang cùng Bành phu nhân đi từ ngoài hoa viên vào. Phía sau hai người là Tần Diễm và Tần Nghiệp. Tần Quản và Nhạc Ngưng liếc nhìn nhau, má Bành Phồn Cẩm tức thì ửng đỏ. Tuy không thể nói là thích Tần Diễm, nhưng ai cũng biết lúc này là để Bành Phồn Cẩm xem mắt Tần Diễm. Tần Quản kéo nhẹ tay Bành Phồn Cẩm:
"Tam ca ta. . ."
Trước đây ở cung yến, Tần Diễm cũng đã từng nhìn thấy Bành Phồn Cẩm từ xa, và Bành Phồn Cẩm đương nhiên cũng vậy. Nhưng hôm nay tình hình lại hoàn toàn khác. Lương đình này nằm sâu trong hoa viên, cuối hạ, mấy cây hải đường lấp ló che khuất cả lương đình và mấy người Tần Quản bên trong. Còn Tần Diễm ở xa dường như không biết mấy người Bành Phồn Cẩm đang nhìn mình.
Mặt Bành Phồn Cẩm đỏ bừng, nàng liếc nhanh một cái rồi vội cúi đầu xuống tiếp tục xâu chỉ. Tần Sương che miệng cười:
"Phồn Cẩm, nếu ngươi không nhìn cho kỹ, sau này đừng hối hận nhé. . ."
Bành Phồn Cẩm có chút ngượng ngùng, giọng nói nghe càng thêm cứng nhắc:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT