Vì từng xảy ra án mạng, Thạch Ma Phường trông càng thêm tiêu điều, lộn xộn hơn mấy ngày trước. Trước cánh cửa cũ nát vẫn còn vương lại tro giấy tiền, xem ra là người dân xung quanh đã đến đây đốt giấy cúng bái.
Tần Quản dẫn theo Bạch Anh và hai thị vệ cẩn thận bước vào, chỉ thấy cỏ xanh trên mặt đất đã bị giẫm nát.
Nàng biết nơi xảy ra án mạng không phải ở chính đường nên men theo con đường nhỏ hoang vắng đi về phía sau. Chẳng mấy chốc, Tần Quản đã thấy một dãy ba gian nhà thấp bé, gian nào cũng chật hẹp, cửa gian giữa còn đang mở toang.
Tần Quản nhìn quanh một lượt rồi cất bước đi về phía gian nhà đó.
Vừa vào phòng, nàng liền thấy vết máu trên mặt đất chưa ai dọn dẹp. Nhìn phạm vi vết máu loang lổ, có thể tưởng tượng được nạn nhân lúc đó đã chảy bao nhiêu máu. Căn phòng vô cùng bừa bộn, góc tường chất một chồng thớt đá, còn thớt đá dùng để đập chết người cũng được đặt sang một bên. Mặt dưới của thớt đá cũng dính máu, giờ đã chuyển thành màu đen sẫm bẩn thỉu.
Tần Quản khẽ nhíu mày, ngước mắt nhìn xà nhà đối diện với vũng máu. Triển Dương nói rằng thớt đá lúc đó được treo trên xà nhà này, sau khi bọn họ vào thì nó đã rơi xuống. Nàng cẩn thận quan sát xà nhà nhưng không phát hiện dấu vết khả nghi nào. Hung thủ cũng không dùng phi đao ám khí cắt đứt dây thừng như lần trước, vậy rốt cuộc hắn đã trốn thoát bằng cách nào?
Căn phòng này ngoài cửa chính ra chỉ có hai cửa sổ nhỏ trên cao, chật hẹp đến mức một người không thể chui lọt. Hai bên tường đều xây thẳng lên nối liền với xà nhà. Tần Quản lùi lại hai bước, có thể lờ mờ thấy được khe hở giữa tường và xà nhà. Căn nhà này vốn đã rất đơn sơ ngay cả khi chưa xiêu vẹo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT