Tần Sương nói năng ra dáng, Tần Quản nghe mà vô cùng xấu hổ. Nghe thêm vài câu, thật sự không thể nghe nổi nữa, nàng vội vàng tìm một cái cớ chuồn trước. Ra khỏi viện của Tần Sương, Tần Quản thở phào một hơi, một bên Phục Linh vẫn còn lải nhải, còn Bạch Anh thì trên mặt luôn giữ nụ cười. Tần Quản trừng mắt nhìn Bạch Anh một cái, không dám đến chỗ Tần Sương nữa.
Sáng sớm hôm sau, Tần Quản mới đến phủ nha, vừa đến nơi đã thấy Ninh Bất Dịch cũng ở trong nha môn.
Lúc Triển Dương đón Tần Quản vào hậu đường, Ninh Bất Dịch đang vẽ tranh. Triển Dương nói:
"Người chúng ta phái đi vẫn chưa tìm được thân phận của nạn nhân, cho nên mời Ninh sư phụ đến hỗ trợ vẽ một bức chân dung, sau đó dán cáo thị."
Tần Quản hơi kinh ngạc, người đã chết hai ngày, mặt lại bị đập đến khó nhận ra, Ninh Bất Dịch vẽ một bức họa như vậy mà không có chút kiêng kị nào sao?
Thấy Tần Quản đến, Ninh Bất Dịch vội vàng tiến lên hành lễ. Tần Quản nhìn lên bàn vẽ của hắn, chỉ thấy một bức chân dung đã cơ bản thành hình. Đáy lòng Tần Quản thoáng kinh ngạc, nàng đã từng thấy thi thể, lúc đó nửa khuôn mặt của nạn nhân đã bị đập nát, nàng nhìn thi thể mà trong đầu nhất thời không hình dung ra được dáng vẻ của người này. Nhưng vừa nhìn bức tranh của Ninh Bất Dịch, nàng lại lập tức cảm thấy người này chính là nạn nhân. Nạn nhân nhắm mắt, mặt đầy máu, nhưng bức tranh của Ninh Bất Dịch lại vô cùng rõ ràng, nạn nhân mở to mắt, thần thái rất bình thản.
"Ninh đại gia không hổ là bậc thầy, đã vẽ ra được thần thái của người chết lúc sinh thời."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT