"Quản nhi à, Triều Vũ chắc chắn sẽ không làm chuyện như vậy, tính nó đến con kiến còn không nỡ giẫm chết. . ."
Tần Quản nghe lời này trong lòng chỉ cười lạnh, nhưng trên mặt lại nói:
"Đại bá mẫu, Bát tỷ tự nhiên là người tốt, nhưng nha đầu trong viện của tỷ ấy thì chưa chắc. Chuyện này rất quan trọng, vẫn nên mời Bát tỷ đến hỏi một câu. Như vậy, khi Cửu điện hạ hoặc Thái hậu hỏi đến, con cũng có lời để giải thích. . ."
Mắt Hồ thị đảo vài vòng. Nếu Thái hậu hỏi, Tần Quản nói con chim của Cửu điện hạ không biết bị ai trong phủ bóp chết, vậy Thái hậu chắc chắn sẽ trách cả Hầu phủ. Còn nếu tìm ra thủ phạm, lại có một cái cớ đường hoàng, hoặc dỗ được Tần Quản không nói chuyện này ra ngoài, như vậy mới có thể biến chuyện lớn thành chuyện nhỏ, chuyện nhỏ thành không có.
Hồ thị thở dài:
"Vậy cũng được, Vũ. . ."
"Bạch Anh, ngươi đi mời Bát tiểu thư đến đây."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT