Trương đạo sĩ ăn một bữa no nê, lau miệng xong liền tìm một chiếc giường lớn trong sương phòng rồi ngả đầu ngủ ngay. Trước khi ngủ, hắn chỉ dặn Triển Dương, trời chưa tối đừng gọi hắn dậy. Triển Dương nhìn Trương đạo sĩ mà trong lòng lấy làm lạ, nhưng cũng không còn cách nào khác, đành nói lại với Trịnh Bạch Thạch. Trịnh Bạch Thạch thầm mắng một câu, nhưng cũng phải đợi đến tối.
Trương đạo sĩ càng hành sự không kiêng dè, Tần Quản lại càng muốn biết hắn sẽ làm gì. Ý nghĩ của Yến Trì cũng tương tự, nên cả hai đều ở lại nha môn không rời đi. Đến chạng vạng, sau khi dùng bữa ở nha môn, thấy màn đêm buông xuống, Trịnh Bạch Thạch mới bảo Triển Dương đi gọi Trương đạo sĩ. Vốn tưởng Trương đạo sĩ sẽ lười biếng giở trò, không ngờ hắn tỉnh lại thấy trời đã tối hẳn, liền bật người dậy khỏi giường.
Ăn no uống đủ lại ngủ một giấc dài, Trương đạo sĩ khoan khoái ra ngoài dùng nước lạnh rửa mặt. Triển Dương nhìn bộ dạng của hắn, lạnh nhạt nói:
"Trương đạo trưởng có muốn dùng bữa nữa không?"
Trương đạo sĩ nghe vậy cười, khoát tay:
"Bữa trưa nay đủ cho hai ngày rồi, không cần ăn nữa. Ngươi. . . ngươi tên là. . ."
Triển Dương chắp tay:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play